Những cảm xúc không dễ tả. Có những nỗi nhớ không thể đặt tên.
“Có nỗi nhớ nào em gói trong ngọn gió
Thả trôi trên bầu trời mênh mang”
Yêu thương là mộng ảo. Mọi thứ rồi cũng nằm lại, ngủ yên.
… cố buông bỏ cảm xúc. Để nó trôi đi theo thời gian.
Có gì đâu, anh là chiếc lá bay
Có gì đâu, anh là bông cỏ may
Có gì đâu, anh chỉ là ngọn gió
Có gì đâu, em biết! Có gì đâu!
Chỉ những bước chân nhẹ nhàng thôi, để cảm nhận được cái rét lạnh trong gió, cái cô đơn trong chiều mưa, cái trống trải, chới với giữa cuộc đời tấp nập ngược xuôi.
“Em tìm quên anh quên một giấc mơ
Người đã cho em những bất ngờ hạnh phúc
Thời gian trôi đi mùa mùa thúc giục
Mới đó hôm nào… Cúc đã đợi tàn thu..”