Ở phía không anh… không nắng
Bình minh không rạng
Biển cồn cào
Trăng
vỡ
lẻ loi
Ở phía không anh… thời gian ngừng trôi
Chiếc đàn ghi-ta căng dây
bật
lời
thảng thốt
Ở phía không anh…lời thơ lỡ nhịp
Mùa nào cũng giá lạnh mùa đông
….
<Nguyễn Phan Quế Mai>
Làn gió heo may đưa mùa đông về và lá cây khẽ rơi rụng, gió cuốn đi.
Những ngày mùa đông nắng, nắng chớm lạnh ngoài hiên vắng bỗng nhớ
….
Và mùa đông không còn lạnh giá rét mướt cơn mưa phùn.
Về đi anh, bên ngọn lửa ấm nơi chốn quê hương mình, tuổi ấu thơ đưa ta về trong mơ.
(“Mùa đông” – lời Dương Thụ)
“không có anh mùa thu cũng bơ vơ
Mặc cho gió và lá vàng hờn dỗi
Em vẫn với một tâm tình bối rối
Thả nỗi niềm lạc vào..những vần thơ.”
@hang nguyen
Nếu một ngày không có anh, mưa vẫn rơi để em ngồi nhìn mưa trong chiều buồn nhớ thương bên ly cafe đắng, nắng vấn tỏa sáng để em xoay xoay trên đầu chiếc ô giờ vắng bàn tay một người cầm chung….