Anh không về cho nhạt nắng tháng năm
Phượng vẫn thắm một sắc màu vừa đủ
Em biết chứ, Hạ cũ giờ yên ngủ
Như một người nào giờ cũng đã xa xôi
Category: Tản mạn
Thu hanh hao…
Cái nắng thu giòn giã,vàng vọt, trong vắt đến nao lòng… Đôi bờ chông chênh của thời gian hư – thực, quá khứ – hiện tại, cái mất – cái hiện hữu… Chớm nắng hanh hao vỡ vụn bên thềm cửa… đâu phải muốn lặng lẽ đi bên đời nhau là dễ Em chẳng biết…
Tháng năm và nỗi nhớ
Tháng năm về rồi đó anh ! Trời đã trút những cơn mưa chứa dồn từ năm cũ Em vẫn thế… như chiếc lá chiều ủ rũ Chờ tháng năm …không biết để làm gì !? Tháng năm hôm nào đánh dấu mốc cuộc chia li Trên lối ngoặc của đoạn đừơng hai lối rẽ…
Nên mùa thu không lá
Ngày em mười lăm tuổi Mưa thoảng trong cuộc đời Con chuồn chuồn bay vội Gió bồn chồn không thôi Ngày em mười sáu tuổi Mây lang thang chân trời Chú dế nào dạo nhạc Bản tình ca không lời Ngày em mười tám tuổi Người …. hình như xa rồi Nên mùa thu không…
Khắc khoải…
Ta quen nhau có phải bởi mùa thu Mà sắc nhớ vàng phai lên màu mắt ? Trời đất trở… hay lòng người quay quắt ? Ngoảnh lại nhìn … đời đã nhuốm tàn phai… Hãy khóc đi em đừng dối trái tim mình Đau đớn lắm phải không ? chiều vừa đi qua ngõ……
Buông bỏ ngày xưa
Em đã đi qua những mưa nắng trong đời. Có những ký ức chẳng thể nào chối bỏ. Ký ức có anh và nỗi nhớ Biết làm gì để buông bỏ ngày xưa. (Hồng Sương) Chợt có một ngày thức dậy, không nhớ nổi tên những con đường mình đã đi qua… Bao nhiêu khóc…