Chỉ là của riêng ta, nỗi nhớ Sân trường xưa tím ngắt nụ bằng lăng Chung thủy mãi! Nên tình ta ngày đó Mùa qua mùa giăng nỗi nhớ vắt ngang Chỉ là nỗi nhớ thôi em nhỉ Trang thơ hồng lưu bút lật ra xem Thoáng ngập ngừng ưu tư mộng mị Em chợt…
Category: Tản mạn
Có một con đường
Có một con đường em chẳng thích gọi tên Con đường em qua … chở mùa hạ úa Một cơn gió lùa … xao xác Lá vàng rơi trước mùa thu Có một con đường em chẳng thể quên Hạ về ….rợp một trời phượng đỏ Nắng tháng tư mong mưa về qua đó Dỗ dành những…
Có thể em quên
Có thể em quên màu hoa đỏ trong tim Khi câu thơ xưa không còn là nắng lửa Khi kỉ niệm ngủ ngon lành không quẫy cựa Trong chiếc kén vàng năm tháng se lên. Có thể là em không nhớ. Em quên… (Có thể là em quên – Đàm Huy Đông) Anh xa em…
Mùa hạ cuối cùng
Mùa hạ và những cơn mưa, ngày tháng và những gì đã ngủ quên trong qúa khứ… Giữa tất bật của cuộc đời và vòng quay không ngừng nghỉ của thời gian, có lúc nào đó ngồi bên quán cà phê và nhớ về ký ức xưa – có lúc nào đó nhặt chiếc lá…
Mảnh vỡ của ngày xưa
Em trở lại, thong dong và miên man trong những nỗi nhớ. Niềm nhớ trôi dài về quá khứ… Em đi tìm trong quá khứ mong manh Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng Tìm về anh của một thời xa vắng Của một thời hai đứa bước chung đôi. Có một khoảnh khắc…
Về miền ký ức
Em phải về rồi….về kí ức đấy thôi Để tìm lại một nụ cười – lạc mất Để lòng phiêu lãng vào một miền kí ức, không màu sắc, cũng chẳng đượm nỗi buồn vui… Nay xa rồi, Em – những giấc mơ bay. Anh không thể quay về miền ký ức. Em không thể…
Phía không anh
Ở phía không anh… không nắng Bình minh không rạng Biển cồn cào Trăng vỡ lẻ loi Ở phía không anh… thời gian ngừng trôi Chiếc đàn ghi-ta căng dây bật lời thảng thốt Ở phía không anh…lời thơ lỡ nhịp Mùa nào cũng giá lạnh mùa đông …. <Nguyễn Phan Quế Mai> Làn gió…
Bất chợt … buồn !!
Có đôi khi ta muốn được tự do, lang thang như vô định. Bỏ mặc lại tất cả… Đôi khi thấy trơ trọi giữa cuộc sống ồn ào Đôi khi thấy lạc lõng giữa dòng đời vội vã Đôi khi thấy nỗi buồn, cô đơn tràn ngập căn phòng nhỏ bé Đôi khi…. Bất chợt…
Chiều đông… gió mùa
“Dường như ai đi ngang cửa Gió mùa đông bắc se lòng”… Gió mùa đông bắc lại tràn về bên khung cửa sổ. Mùa đông nhẹ nhàng và vô tình gõ cửa phòng cô. Gió vô tình len vào làn áo mỏng. Cô chợt nhận ra mình lẻ loi và cô độc chừng nào. Lại…
Nơi Gió Heo May Tìm Về
Từ khoảng không mênh mông, chiếc lá xoay tròn, quay tròn rồi lật ngửa, chầm chậm, nhẹ nhàng rơi xuống cùng mùa, để nắng vàng ngẩn ngơ hòa mình trong sắc lá…. Thời gian có bao giờ dừng lại được, những hao gầy của tháng năm được tính qua bốn mùa…. Đôi khi ta một…
Khúc giao mùa
Thời điểm giao mùa …chưa đủ nắng để biết mùa hè đến, chưa đủ cái se se lạnh để biết rằng thu sang, chưa đủ gió và buốt để thỏa nỗi nhớ mùa đông, giao mùa là tất cả những gì chưa đủ góp lại…những cái chưa trọn vẹn dễ khiến người ta nhớ nhiều…
Lạnh đầu mùa…
Chỉ còn hơi ấm mối tình đầu – anh đi, có bao giờ nhìn lại Chỉ còn em, còn em – im lặng đến tê người. Từng hạt mưa lất phất và mang theo đâu đó những cơn gió heo hắt se lạnh. Dường như mùa thu đã đến thật rồi… Sự u ám của…
Autumn Leaves
The falling leaves drift by my window The falling leaves of red and gold I see your lips, the summer kisses The sunburned hands I used to hold Since you went away the days grow long And soon I’ll hear old winter’s song But I miss you most of all, my darling When autumn leaves…