Giữa thu người về phố vắng
Nhẩn nha thấy cây thông già
Trái bàng qua môi chát đắng
Sót lại giữa chiều hạ xa…
Đêm đi qua đây rất khẽ
Lá rơi nghiêng xuống vai người
Góc phố bây giờ quạnh quẽ
Ngọn đèn vàng quạch chơi vơi.
Se se hơi sương trên tóc
Mái rêu phố cũng âm thầm
Có cơn mưa nào bật khóc
Đêm buồn, chững lại trầm ngâm.
Con nhện chăng buồn mắt lá
Chẳng biết thu sang, ngủ vùi
Bước chân người đi vội vã
Xốn xang cả mảnh trăng rơi…
Bỏ lại đằng sau ngút ngát
Con phố níu chân nẻo về
Khuất vào trong đêm câu hát
Người không đứng lại mà nghe…
(Nguyễn Thanh Loan)