Khoảng cách nào chia ký ức làm đôi
Để nỗi nhớ thành bồi hồi day dứt
ĐỂ thời gian chẳng bao giờ là thực
Nghe tiếng đời nghiệt ngã thương đau
Yêu thương nào còn vương vấn trong nhau
Tháng mưa ngâu sao đi hoài chẳng thấy
Anh xa xôi mà em buồn đến vậy
Có lẽ nào em vẫn còn nhớ nhung
Con đường ấy ta chẳng còn bước chung
Sao kỷ niệm cứ chập trùng giăng lối
Bóng ai qua, mùa đã về rất vội
Dáng mờ dần, vụn vỡ một đời yêu
Đêm ùa về
Lòng thổn thức thật nhiều
Sương lạnh giá cho người thêm nhung nhớ
Bỗng giật mình ngỡ gió tựa hơi thở
Mắt nhạt nhòa ướt cả gối trong mơ
——————————-
Theo nỗi nhớ ta tìm về lối cũ
Nhặt yêu thương trên dấu cỏ mượt mà
Bước cô đơn trong bóng chiều quạnh quẽ
Giọt tình sầu len lén vỡ. .bay xa !
“Ta ở lại giữ tròn ngày thu cũ
Giữ vầng trăng lơ lửng phía trời xa
Giữ màu son đừng chóng vội phôi pha
Ta chống chếnh giữ nguyên lành nỗi nhớ…”
Hay vay e, buon qua!