Lặng lẽ và yên bình là thế. Ai biết trong những cơn mưa có những nỗi nhớ dường như vô hình làm tim ai đau nhói….
Mùa Thu, một ngày mưa, xứ sở mang tên nỗi buồn. Chiều Thu không vội vàng như chiều của bao mùa khác.
Nghe trong biển sóng có mùa thu trở về hôm qua
Lang thang một bóng mỗi mình em cùng giọt mưa sa
Anh bên trời vắng làm sao biết đời như lá gầy
Anh vui ngày nắng làm sao hay tình như khói mây
Vò nát ngày xưa
Bàn tay bỗng dưng tê dại
Chạm vào miền xa ngái…
Cứ ngỡ lòng đau!
Trang thơ có lẽ úa màu
Tôi lại thấy mình loay hoay trước thềm quá khứ
…
Và một ngày anh mãi mãi ra đi
Khi chưa kịp cùng ai nói lời từ biệt
Mưa chiều nay vẫn rơi hoài nuối tiếc
Giã biệt rồi anh nơi ấy có vui???
…
Mưa trôi đi những ngày xa vắng hay mưa thổi vào lòng người những lạnh vắng đơn côi???