Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi
Chờ anh, em nghe mùa thu trôi.
Có phải mưa thu để mềm đi nỗi nhớ
Dạ khúc sầu còn đâu đó không em ?
Gió đầu mùa thu đã mang lại cái xa vắng, thân thương cùng nỗi lòng tê tái. Đó là khoảng nhập nhòa giữa tháng ngày hoài niệm xa vời.
Hãy để tình yêu như mùa thu anh nhé, đến nhẹ nhàng, tự nhiên, như cơn gió mát của buổi sớm mai…
Rồi tình yêu lại rưng rưng bên khung cửa nhỏ
Và con đường lại xao xác gió heo may…
Mùa thu ! Mùa của yêu thương, mùa của nuối tiếc, nhớ mong, mùa của những nỗi buồn vời vợi…
Em có mơ mùa thu cho ai nức nở
Em có mơ mùa mắt ướt hoen mi
Em có mơ mùa thu tới
Hai chúng ta sẽ cùng chung lối
…………………………………
Anh đi rồi còn lại nắng mùa thu
Xao xác lá một khung trời thương nhớ
Những câu thơ yêu còn nằm trong trang vở
Chờ anh về trong nỗi miên man…
Anh đi rồi còn lại nắng mùa thu
Hoa sữa rụng ở lối hò hẹn cũ
Thầm lặng tỏa hương những đêm dài không ngủ
Thao thức đợi anh về đi dưới sao khuya.
Anh đi rồi còn lại nắng mùa thu
Góc trường nhỏ ngập tràn hoa cúc trắng
Em sẽ một mình trong không gian yên lặng
Nhớ về anh từ buổi mới bắt đầu…
Anh đi rồi có nhớ nắng mùa thu
Cả giây phút ngập ngừng nơi góc hành lang cũ
Em đứng giữa chênh vênh với bao điều ấp ủ
Nên chờ anh hay bước cùng thu xanh ?
@No4_simple
Dạo này sắp lấy vợ có khác, cũng thơ thẩn rồi
“Mùa đã sang heo hút những ngả đường
Anh riêng rẽ bước ngược chiều cơn gió
Lạnh buốt tim nơi ân tình bỏ ngỏ
Chỉ đợi một người trong vạn nỗi chờ mong..”