Nếu coi một năm là một bản nhạc, thì phải chăng mùa thu là một nốt nhạc trầm? Nếu coi một năm là một đời người, thì phải chăng mùa thu là một khoảng lặng?
Mùa thu trong xanh, mùa thu mong manh
Ta để lại gì cho nhau ngoài mối tình sâu lắng
Mỗi lúc gặp nhau hai bên cùng lẳng lặng
Để cuối mùa lá rụng, nhớ đầy vơi
Mùa thu đã qua, mùa thu đã xa
Anh có còn nhớ mùa thu nào khác nữa
Riêng mình tôi tháng năm dài lần lữa
Canh cánh trong lòng nỗi nhớ một thu xưa.
(Phạm Ngọc Hiền)
Ký ức như một cuốn phim quay chầm chậm trong chiều…
Blog e buon lam, nen thay doi 1 chut cho do buon hon. cu tnay sao lay chong duoc chu!
“Những ngày có anh thành nỗi nhớ dịu êm
Êm dịu quá càng làm em đau xót
Giá có thể xóa đi một đôi phần ký ức
Giá có thể khóc – cười mà chẳng biết..vì sao!”