Anh cúi xuống nhặt hết tàn lá rụng,
Em đưa tay che lấy gió mùa thu.
Chớ để lá vàng rụng mãi trong hoang vu
Gió sẽ cuốn lá thu về cát bụi.
(Lê Hoàng Trúc)
Và mùa thu lại về cùng với những yêu thương
Nắng hoàng hôn lát vàng con phố nhớ
Chẳng gì cô liêu và đìu hiu như cơn gió
Thả trôi mây trời và rải rác lá vàng bay
Và mùa thu lại về cùng với cơn mơ mộng mê say
Hão huyền, dệt nên tàn phai, dịu dàng như cúc trắng
Em câm nín cho tình yêu trôi đi trong thầm lặng
Anh có theo về cùng với một mùa hoa…
Một khung cảnh… một dòng sông… và một cuộc đời……
Chỉ mùa thu vẫn vẹn nguyên cùng năm tháng
Chỉ cơn mưa vẫn rơi lãng mạn góc phố cũ xưa
Rồi một ngày, mùa thu không còn là mộng mơ
Rồi một ngày, phố cô liêu và hoang tàn màu nắng