Phố mùa này hết trống vắng mong manh
Mùa không lạnh sao đong đầy nỗi nhớ
Anh nghe không yêu thương trong tiếng thở
Khúc giao mùa, sao chẳng gửi cho em?
có sự ra đi nào là nhẹ lòng cho người ở xa?
Bao nhiêu là đủ cho một quãng đường thương nhớ mình bước cạnh nhau? Chẳng dễ dàng gì để lãng quên…
….Nắm nỗi nhớ vào trong lòng bàn tay, nắm thật chặt để cho nó rơi rớt dần qua từng kẽ tay theo năm tháng. Rồi một ngày nào đó, mở tay ra sẽ chẳng còn lại gì!