Mỗi chiếc lá vàng bay mang theo một ý niệm, một cuộc đời, cho tình yêu không trọn vẹn hay một giấc mơ…
Nhìn lá rơi mỗi người sẽ có suy nghĩ khác nhau về cuộc đời, về bản thân mình. Người đang vui vẻ, mỉm cười mân mê chiếc lá trong tay như giữ gìn hạnh phúc mình đang có. Ai tâm trạng buồn lại chạnh lòng, tiếc nuối những kỷ niệm xưa “lá xa cành!”.
Nhưng mùa thu không chỉ đánh rơi một vài chiếc lá. Lá bay từ muôn phía, lá đổ muôn chiều, lá bay xào xạc… khiến khắp nơi trên trái đất, mùa thu tràn ngập lá vàng. Chẳng thế mà trong tiếng Anh, mùa thu còn được gọi là The FALL – mùa thu lá rơi.
“Nhìn những mùa thu đi
Em nghe sầu lên trong nắng
Và lá rụng ngoài song
Nghe tên mình vào quên lãng
Nghe tháng ngày chết trong thu vàng …”
(Trịnh Công Sơn – Nhìn những mùa thu đi)
Đừng giữ chiếc lá trong tay! Đừng khép chặt tâm hồn mình! Hãy để làn gió đưa lá đến một nơi thật xa, hãy để nỗi đau hôm nay trôi vào quá khứ.
Autumn is the second Spring of the year, when every leaf turns into a flower
Hà nội bây giờ đâu còn mùa thu, thật khó để cảm nhận đc. Mấy năm trước đây mùa thu hà nội tuyệt lém.
Thời đại IT ta tìm mùa thu trong mạng để rồi mơ về những điều đã xa……. :P
Mùa thu lá rơi, nhưng rồi lá lại về với một sức sống mãnh liệt hơn.
Mùa thu, bao giờ cũng gọi nhiều cảm xúc.cảm xúc với màu vàng của lá, màu đỏ của chân trời và màu của chia ly.Rất tình cơ vào blog của bạn, mình thấy hay và có nhiều cảm xúc.rất vui vì đc comment và làm quen với bạn
Mùa thu thật đẹp, đẹp nhất là khúc giao mùa.
những bức ảnh muà thu đẹp đến nao lòng, muà thu luôn gọi cho tớ về một cái gì đó rất mơ hồ nhưng quen thuộc, nhớ màu xanh cuả bầu trời, màu vảng cuả lá, iu muà thu hic
mùa thu gợi cho lòng người những xúc cảm vô hình về tình yêu chia ly và nỗi buồn vô hạn mưa thu tuy nhẹ nhàng nhưng sâu lắng đi vào tâm hồn sự vụt dậy những niềm đau
“Ðịnh mệnh ơi, một ngày thay em là người khác
Nỗi nhớ lưu đầy em biết gọi tên ai?
Biết anh có nhớ mùa thu – thu dịu dàng, nông nổi
Mùa thu đã qua đời anh, chẳng để lại lá vàng…”